#4 "Bạn sẵn sàng chưa?"
- Diệu Hoàng
- Sep 5, 2021
- 5 min read
Updated: Nov 19, 2021
Mình bỏ mấy projects lớn của mình lâu quá rồi. Nhưng ngày nào mình cũng nhớ việc được viết, được kể. Câu chuyện hôm nay nói về một câu hỏi mà mình từng được đặt, hoặc tự đặt cho bản thân rất nhiều lần, đó là: "Are you ready?"

Nói thật thì đó giờ, mình không cảm thấy thoải mái khi được hỏi những câu kiểu này lắm. Nếu mình trả lời có, thì là mình nói dối. Còn nếu nói không, cũng hiếm khi mình được cho thêm thời gian. Và giả sử là có được cho đi, thì bao nhiêu là đủ?
Do vậy, mình thấy câu hỏi này thực chất không có giá trị cho người trả lời, chỉ là một cách để người hỏi dễ tổ chức.
Dần dà, có nhiều tình huống phức tạp hơn và quan trọng hơn, mà thực sự mình không dám trả lời "Có" ngay cả khi là nói dối. Cho nên mình đã không làm. Và sau đó mình trải qua rất nhiều sự dằn vặt là "Lẽ ra, mình đã có thể đồng ý và làm tốt." Bởi vì mình lúc nào cũng luôn cố gắng làm tốt. Hoặc là "Có những người đã không làm tốt bằng mình, nhưng người ta đã đồng ý." Tại sao lúc đó mình đã không cho bản thân một cơ hội?
Có vài câu chuyện vui mà mình gặp với câu hỏi này, hy vọng mình có thể viết đủ ngắn gọn đủ mặn mà để có người đọc tiếp.

CHUYỆN THỨ NHẤT là profile tutor cũ của mình. Có một dạo đi làm, vì là thành viên mới của team, mình được yêu cầu gửi một tấm hình và trích dẫn yêu thích để giới thiệu cho học sinh chọn coach. Mà mọi người đã biết rồi, tìm hình đối với mình khó như mò kim đáy biển. Chụp thì đã ít mà đẹp thì còn ít hơn. Do vậy mình đã cố gắng đầu tư vào phần quote để thể hiện cá tính 1 xíu.
- Dạ thầy, câu quote của con là "If you wait until you're ready, you'll be waiting for the rest of your life." (Nếu bạn chờ đến khi sẵn sàng, bạn sẽ chờ suốt phần đời còn lại)
Lúc đó mình mới luyện xong A series of Unfortunate Events mà trong đó, câu này có sức ảnh hưởng với mình nhất.
- Quote ngắn sẽ chất.
- Dạ, vậy hay câu "It always seems impossible until it's done." (Mọi thứ đều trông bất khả thi cho đến khi được làm.) (yeah, nó vẫn dài :))) 1 con người dài dòng :)))
- Con thích câu nào thầy để câu đó.
- Dạ vậy con chọn câu dưới nha thầy.
- Ok con.
Sáng hôm sau, mình thấy hình mình được đăng trên danh sách coach. Nhưng mà, với 1 câu quote hoàn toàn xa lạ :))) Chưa từng đọc qua và cũng không thật sự ấn tượng gì (với mình).
Được cái nó ngắn :)))
Nghĩ lại thấy mắc cười, chắc tại team bận nên không để ý. Sau này, lúc hỏi lý do chọn về đội mình, có một bạn học trò thân mới kể lại:
- Thật ra em không nghĩ gì nhiều, tại em học cô lớp trước rồi. Chỉ có cái, nói cô đừng buồn, cái hình cô chọn nhìn kiểu ...
- Yeah, nó nhìn chán đúng hông?
- Nó hơi giống hình thờ.
:))) Trời. ơi.

CHUYỆN THỨ HAI là vào lần phỏng vấn đầu tiên của mình đi làm ở vị trí trợ giảng. Mình vừa lo, vừa khó chịu vì lỡ chọn 1 bộ đồ lịch sự nhưng khó mặc. Cảm giác không phải là mình đang ngồi đây chờ phỏng vấn nữa. Lúc đó có chị nhân viên bước vào:
- Diệu Hoàng, are you ready?
- Yes, I am. (đương nhiên là nói xạo)
Hôm đó, mình rớt. Lúc nhận ra điều này, mình buồn cả buổi và đã tìm hết người này tới cách kia để hiểu được lý do.
Vài tuần sau, mình được gọi đi phỏng vấn lại lần 2. Trước khi ra khỏi nhà, mẹ hỏi sao không trang điểm thêm một xíu mà quẹt có miếng son vậy? Mình mới nói "Thôi, để vậy con mới thoải mái." Mang sandals, mặc cái váy yêu thích, rồi mình lên xe.
- Em sẵn sàng chưa? - một chị nhân viên khác hỏi mình, lúc cả 2 bước lên cầu thang
- Thiệt tình mà nói, em. lo. muốn. chớt. :((
- Haha, hồi xưa chị phỏng vấn vô cũng vậy. Mà em yên tâm đi, hai cô hiền với dễ thương lắm.
- Dạ, thiệt ra em cũng phỏng vấn 1 lần trước rồi. Nên lần này em suy nghĩ: "Có gì cũng không sao."
Vài hôm sau, mình nhận được tin mình đậu.

Năm rồi ngoài lịch dạy như thường lệ, mình lao đầu vào học thêm một số kỹ năng mới. Mỗi lần ôn tập, thi thử hay kiểm tra, bao giờ giáo viên cũng hỏi mình sẵn sàng chưa. Mình để ý câu trả lời của mình đã thay đổi rồi.
- Em không bao giờ sẵn sàng đâu cô ơi :))) Nên thôi cô cứ hỏi đại luôn đi haha :)))
Trong bài thi, có một phần mà lần nào mình cũng sợ. Sợ chưa chuẩn bị kĩ càng nên sẽ không được nhận xét chính xác. Bình thường ôn bài, mình toàn né phần đó ra và trả bài những phần khác thôi. Nhưng sáng nay, mình đã nhờ cô ôn cả phần này.
- Cô ơi, em chưa hài lòng lắm với câu trả lời hồi nãy. Để em tổng hợp nhận xét rồi cô cho em làm lại nha.
- Ừa okay em.
Vậy thôi mà thấy vui ghê. Mình không còn sợ phần đó nữa, mặc dù lần 2 trả lời gớm hơn lần 1 :)))
Kết
Thật ra mình cũng đơn giản muốn kể chơi chơi à. Nếu có đúc kết gì, thì về phần mình, mình cảm thấy "What can be learned, can be learned." (Mọi thứ có thể học được đều có thể học được.) Và thật sự là, nỗi sợ rằng mình làm hỏng thứ gì đó lớn hơn và dễ làm mình đưa ra quyết định tệ hơn. Chứ bản thân cái mình sợ, nó cũng không ghê gớm tới vậy.
Nếu có một cơ hội tốt mà mình thật sự muốn, Hoàng cứ nói có. Bởi vì đằng nào Hoàng chả over-prepare. Mình cũng có thể học thêm để sẵn sàng hơn khi nó đang tới, hoặc cuốn chiếu sau khi đã nắm được cơ hội rồi. Biết đâu, mình sẽ nhận ra, ngay từ đầu mình thừa sức và hoàn toàn xứng đáng với nó.
Và ừa, "If you wait until you're ready, you'll be waiting for the rest of your life." Đến cuối cùng, nếu thật sự có một mốc thời gian mà mình chắc chắn và sẵn sàng, lỡ đâu cũng chẳng còn cơ hội nào tới nữa?
JANE VIẾT.
Một lời động viên sau những gì đã làm hư.
Congratulations on the webinar, on the study group, the relearning journey, new hobbies, and the comeback.
Commentaires